HẠ CUỐI
Nguyễn Ngọc Vẽ - 9/2
Cây bồ đề trong như dấu hỏi.
Thoáng mắt ai đăm đắm giữa trời xanh.
Giã từ bao ngày tháng trong lành.
Của muôn thuở tình trường nghĩa lớp.
Khoảnh khắc này lòng tôi như choáng ngợp.
Kỷ niệm vơi đầy ăm ắp nhớ thương ai.
Lời thầy cô nồng ấm như lời ru trẻ.
Nghe tha thiết tiếng bạn bè đùa vui.
Hạ vốn hồng sao trong ta tím ngắt,
nói gì thêm, lưu luyến thêm gì?
Nếu đi qua xin nhớ mãi thuở êm đềm.
Thuở ngọt kẹo và vị ô mai chua mặn…
Hạ cuối rồi có thể nói cùng ai.
Mà thôi….ừ thôi thế cũng được.
Ta hãy giữ nguyên những gì còn bỡ ngỡ…
Mãi đẹp hoài lớp học cũ, trường Hàm Nghi!...
Ý kiến bạn đọc
Lời cảm ơn: Trân trọng cảm ơn Quý Thầy Võ Văn Dật, Thầy Tôn Thất Khiêm cùng Quý Đồng môn đã đồng cảm chia sẻ góp ý và cung cấp nhiều tư liệu quý giá cho bài khảo cứu này cũng như nhận xét ưu ái của Thầy Võ văn Dật “về một cái nhìn lại khá trọn vẹn, đúng đắn, đầy thận trọng nhưng cũng tràn đầy tình...